VIỆT NAM NÊN HỌC DÂN CHỦ Ở SINGAPORE
Nhiều người Việt
hay so sánh, muốn Việt Nam được như Singapore:
Theo báo cáo mới nhất của tổ chức Human Rights Watch, World Report
2016, ở Singapore hoạt động giám sát Internet được tăng cường tối đa, hạn chế
quyền tự do biểu đạt và lập hội, tập trung đông người, hội họp hòa bình ở nước
này.
Ở Singapore, Đảng Nhân Dân Hành Động
(PAP) đã cầm quyền từ năm 1959, luôn chiếm gần như toàn bộ ghế trong quốc hội
(hiện nay là 83/89 ghế). Dưới sự điều hành của PAP, nhiều điều luật mập mờ, có
phạm vi quá rộng về trật tự công cộng, đạo đức, an ninh và hòa hợp tôn giáo,
chủng tộc đã được đưa ra làm công cụ áp chế quyền tự do, biểu đạt của người
dân, cũng như khởi tố những cái gai trong mắt chính quyền.
1. Diễn
thuyết và biểu tình tự do…tại nơi được chỉ định trước:
Quyền tự do hội họp của người dân
Singapore tiếp tục bị hạn chế với danh nghĩa đảm bảo trật tự công cộng. Theo
các quy định tại Luật Trật tự Công cộng, bất kỳ cuộc hội họp nào ở nơi công
cộng hoặc có sự tham gia của công chúng đều phải được sự cho phép của cảnh sát.
Cảnh sát có quyền từ chối, và cơ sở để cảnh sát thực hiện quyền này có phạm vi
rất rộng.
Ảnh: Công
viên biểu tình, tự do ngôn luận ở Singapore, chẳng mấy khi có ma nào dám ra đây
để bị phạt hoặc đi tù. Hầu hết các nước đều vậy, thậm chí họ quây cho một
vòng tròn cho biểu tình, bước ra là ăn đạn.
Các cuộc biểu tình và tụ tập có thể được
tổ chức tại khu Diễn thuyết của công viên Hong Lim mà không cần xin phép cảnh
sát. Tuy nhiên, ở đây giới hạn về chủ đề diễn thuyết lại được đặt ra. Các vấn
đề về tôn giáo và chủng tộc là chủ đề cấm kỵ. Người tổ chức và diễn giả phải là
công dân Singapore. Người nước ngoài muốn diễn thuyết phải được sự đồng ý của cảnh
sát. Không chỉ có vậy, các cuộc biểu tình ở khu vực này vẫn phải đối mặt với
nguy cơ bị khởi tố. Hai nhà hoạt động nổi bật Han Hui Hui, Roy Ngerng Yi Ling
và bốn người khác đã bị truy tố vì tổ chức một cuộc tuần hành ở công viên Hong
Lim. Theo lời các quan chức, quy định cho phép diễn thuyết, chứ không phải tuần
hành hay các hoạt động biểu tình khác.
2. Không
được tự do lập hội:
Người dân Singapore cũng không được tự
do lập hội. Bất kỳ hội nào có từ 10 thành viên trở lên cũng phải đăng ký với
chính quyền. Cơ quan tiếp nhận đăng ký có quyền bác đơn đăng ký nếu xác định
thấy hội nhóm này có thể “gây tổn hại đến sự yên bình, phúc lợi và trật tự công
cộng.”
Nhà thờ là nơi kích động biểu tình trái phép ở Việt Nam.
Sự tự do quá trớn ở giáo dân khi tham gia giao thông.
3. Kiểm duyệt bằng các biện pháp dân sự:
Trong năm 2015, chính phủ Singapore có
nhiều biện pháp kiểm soát, áp chế các luồng thông tin tự do và quyền tự do ngôn
luận. Theo đạo luật Phát thanh Truyền hình, các trang tin điện tử bàn về các
vấn đề chính trị trong nước ở Singapore phải chịu sự quản lý của Cơ quan Phát
triển Truyền thông (MDA). Đáng chú ý là sự quản lý này can thiệp sâu vào nội
dung mà các trang tin được đăng tải. Nói cách khác, MDA có quyền kiểm duyệt,
yêu cầu trang tin gỡ bỏ ngay lập tức bất kỳ thông tin nào được cho là đi ngược
lại “lợi ích chung, trật tự công cộng hoặc hòa khí quốc gia”. Không chỉ có vậy,
chỉ cần có bất kỳ động thái nào nhằm chỉ trích chính phủ, các blogger và cổng
tin tức online cũng phải đối mặt với án phạt từ phía chính phủ.
Cụ thể, tháng 1 năm 2015, Alex Au, một
blogger và nhà hoạt động LGBT nổi tiếng, đã bị khởi tố vì tội viết blog công
kích hệ thống tư pháp. Bài viết của Au nhắc đến những điểm đáng ngờ của tòa án
khi sắp lịch xử hai vụ việc theo điều 337 Bộ luật Hình sự Singapore hình sự hóa
tội quan hệ tình dục giữa hai người đàn ông. Trước tòa, Au khẳng định các bài
viết phê bình của mình phù hợp với quyền tự do phát biểu và biểu đạt. Tuy
nhiên, theo phán quyết của tòa, anh phải nộp phạt 6.000 USD.
Tháng 2 năm 2015, cảnh sát Singapore bắt
giữ hai biên tập viên của cổng tin tức The Real Singapore và cáo buộc họ đã
xuất bản những bài viết có khuynh hướng thúc đẩy thù hận giữa các nhóm dân
Singapore. Ba tháng sau đó, MDA chính thức đình chỉ hoạt động của cổng tin tức
này.
Tháng 3, các quan chức kết tội Amos Yee,
một blogger 16 tuổi, vì đã làm tổn thương tình cảm tôn giáo và có hành vi tục
tĩu khi đăng tải video và hình ảnh hoạt họa liên quan đến cố thủ tướng Lee Kwan
Yew (Lý Quang Diệu). Trong bức ảnh hoạt họa, Yee đã ghép khuôn mặt ông Lý và cố
thủ tướng Anh Margaret Thatcher vào hai nhân vật hoạt họa quan hệ tình dục.
4. Luật chống phỉ báng:
Ngoài ra, chính quyền Singapore cũng sử
dụng tội "xúc phạm, làm nhục dân sự" để dập tắt những ý kiến trái
chiều. Roy Ngerng Yi Ling, người từng viết bài chỉ trích cách quản lý quỹ tiết
kiệm trung ương của thủ tướng Lee Hsien Long (Lý Hiển Long) trên blog năm 2014,
hiện đang phải đối mặt với khoản bồi thường 106.000 đô-la Mỹ sau vụ kiện của
ông Lee.
Việc Singapore thẳng tay đàn áp các
blogger và những người khẳng định quyền tự do phát biểu cho thấy quyết tâm kiểm
soát quyền tự do của chính phủ nước này. Nói như ông Phil Robertson, phó giám
đốc Human Rights Watch châu Á: “Thành công kinh tế của Singapore không thể che
lấp sự đàn áp và kiểm duyệt bên trong mà người dân nước này phải đối mặt mỗi
ngày.”
- Thông tin từ Human Rights, World
Report 2016 -
(Nguồn: Ngô Mạnh Hùng tháng 3/2016.)
VIỆT NAM NÊN HỌC DÂN CHỦ Ở SINGAPORE
Reviewed by Sân Đình
on
13:03
Rating:

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét