NHÀ BÁO TRẦN ĐĂNG TUẤN PHẢN PHÁO NGUYỄN QUANG VỤ TRƯỜNG TIỂU HỌC LŨNG LUÔNG
Trúc [email protected]
Nhà báo Trần Đăng Tuấn chủ xị quỹ "bữa cơm có thịt" vừa có bài viết trên fb cá nhân gửi tới Pín Vô học Nguyễn Quang xung quang việc xây dựng trường tiểu học Lũng Luông, xin trích dẫn nội dung:
"Gửi anh Quang :
- Lũng Luông không phải là xã. Nó là cái bản to
của xã Thượng Nung. Nó xa cách trung tâm xã nên người ta tách trường Tiểu học
Thượng Nung thành hai, lập trường Lũng Luông riêng vì ở đó đông trẻ con đi học.
Khi lập trường thì chỗ đó chỉ là điểm trường của bản, mấy nhà gỗ thưng nửa tường,
rét mướt. Nên việc có trường học là cấp thiết.
- Đàn ông (và dĩ nhiên, đàn bà) Lũng Luông mắt
không "vằn đỏ". Có khách quý nhau họ vẫn nâng cốc chạm với khách rồi
lại đặt xuống không uống. Tại sao thì anh lên tìm hiểu đạo giáo của họ.
- Trường xây ở Lũng Luông thực ra là hai trường
Mầm Non và Tiểu học cùng một khu. Trước khi xây đã có 120 học sinh tiểu học và
gần 50 trẻ mầm non. Hai lớp học Mầm Non mới xây đã thiếu rồi vì phụ huynh muốn
gửi trẻ nhiều hơn. Tiểu học khá hơn vì mấy năm trước có 120 học sinh, xây 8 lớp
dự tính đủ cho 160 đứa, chắc một thời gian rồi cũng kịch trần sức chứa. (Lớp
trên núi nhỏ vì ít học sinh hơn xuôi, bình quân trên 20 đứa/lớp. Nhưng chả nhẽ
để học ghép ở trường mới?)
- Phụ huynh Lũng Luông không cho con đi học để
lấy tiền, vì Lũng Luông không phải là Trường dân tộc Nội trú, cho đến năm học vừa
qua không có chính sách nuôi ăn của Nhà nước. Một số em nhà xa quá không về được
nên ở lại thì tiền ăn mấy năm qua giống như nội trú là tiền từ thiện, giao cho
thày cô nấu cho chúng nó ăn. Lũng Luông chưa dạy hai buổi 6/6 ngày mà chỉ 3 buổi,
nên có hỗ trợ từ thiện ăn trưa những hôm chiều học.
- Học sinh Lũng Luông đi học chăm, không chạy
vào rừng mà học hành tử tế. Giờ ra chơi chúng nó ùa nhau lên thư viện đọc sách
truyện vì đó là món mới lạ khi có trường mới. Chúng đặc biệt mê sách do anh Nguyễn Hữu Tuyền gửi từ trong Nam ra cho. Cô giáo phải chia mỗi giờ ra
chơi hai lớp vào thư viện để đỡ đông. Các cô đang nì nèo xin giúp máy vi tính để
dạy chúng vì chúng nó cũng thích món mới này.
- Chuyện trẻ con thích quà thì đâu cũng thế. Trẻ
con xin quà có thể thấy ở nơi khách du lịch hay qua như Sapa hay dọc tuyến du
ngoạn. Sâu trong núi trẻ con thật như cây rừng. Cho thì lấy, không cho không
xin. Những người lên núi khi phát quà hay phải kiểm tra kỹ, vì nếu sót đứa nào
nó cũng im lặng không nói.
- Chuyện phải vận động trẻ con đi học (do chúng
nó nhà xa, nghèo, phong tục...) là có. Nhưng sự thật là bây giờ đa số trẻ con
đi học. Quan niệm dân vùng cao không thích đi học là sản phẩm của người ngồi dưới
thành phố nghĩ ra. Dưới xuôi thì học sinh đi đại học lớn rồi còn ngỡ ngàng cuộc
sống ký túc. Trên núi có nhiều nơi lớp 1 đã ở ký túc nội trú. Bé tý mà mang củi
hàng tuần đến góp, tự sống tự lo. Cuối tuần đứa nào bố mẹ không đón dắt nhau đi
băng rừng về. Nhiều lán trại tự dựng gần trường để sống và theo học.
- Ảnh anh Ngô Bảo Châu trong lớp ở Lũng Luông mấy
năm trước, chỉ có 7 đứa trẻ: Lần đó anh Châu cùng chúng tôi lên khi đã vào lúc
trưa, tan học sáng, học sinh đã về. Còn ít đứa nhà xa không về ở lại. Anh Châu
không vào lớp đang học, không dạy học, chỉ là cuộc giao lưu vui vẻ để biết kỹ
năng và sự mạnh dạn của mấy đứa trẻ đó thôi.
Từ cái ảnh đó nhân lên mấy lớp (tự nghĩ ra) thành 30 em cả trường thì là trí tưởng tượng của anh thôi. Trên Trường Lũng Luông gần 200 đứa trẻ cả Mầm non cả Tiểu học hàng ngày đến lớp. Lũng Luông không xa Hà Nội, đi mấy tiếng đến nơi, cho nên không phải chỉ núi với rừng làm chứng mà ai muốn đều biết dễ dàng.
Từ cái ảnh đó nhân lên mấy lớp (tự nghĩ ra) thành 30 em cả trường thì là trí tưởng tượng của anh thôi. Trên Trường Lũng Luông gần 200 đứa trẻ cả Mầm non cả Tiểu học hàng ngày đến lớp. Lũng Luông không xa Hà Nội, đi mấy tiếng đến nơi, cho nên không phải chỉ núi với rừng làm chứng mà ai muốn đều biết dễ dàng.
- Cô trò trên đó từ khi có trường mới đã hơn
năm rồi chăm trồng cỏ trồng hoa và chăm cây. Lần cuối tôi lên đó thấy trẻ con
trực nhật đi lấy nước lau cửa. Anh không phải đến nỗi lo một năm nữa nó tan
nát.
- Đầu ai nấy nghĩ. Anh cho là dân trên đó chỉ
"bú diệu" không cần chữ, nhà nước làm trường là vô bổ. Người khác lại
muốn giúp chúng sách vở học hành. Tuỳ ý thích thôi. Nước sông không phạm nước
giếng. Các chuyện khác thuộc quan điểm tôi cũng không quan tâm. Tôi nói mấy điều
trên chỉ vì chuyện sai về trẻ con, biết không nói lại thì bất nhẫn."
Bà Nguyễn Thanh Phượng (áo đỏ)- nhà tài trợ chính.
Bài viết trên fb Nguyễn Quang
Được biết, công trình Trường học Lũng Luông do Quỹ Trò Nghèo Vùng Cao đầu
tư xây dựng từ năm 2014 và hoàn thành vào tháng 9 năm 2016. Đến nay sau hơn 1
năm đi vào hoạt động. Công trình này do Quỹ Trò Nghèo Vùng Cao (Chương trình Cơm
Có Thịt) đầu tư, với sự tài trợ của Phoenix Foundation - Quỹ Phượng Hoàng do bà
Nguyễn Thanh Phượng (con gái Nguyên Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng) làm Chủ tịch, chủ trì thiết kế là KTS Hoàng Thúc Hào và
KTS Vũ Xuân Sơn. Công trình có quy mô gần 4,000 m2 xây dựng bao gồm: 8 lớp khối
tiểu học, 2 lớp mầm non, phòng đa năng, hiệu bộ, ký túc xá cho học sinh – giáo
viên, bếp, vệ sinh, sân vườn.
NHÀ BÁO TRẦN ĐĂNG TUẤN PHẢN PHÁO NGUYỄN QUANG VỤ TRƯỜNG TIỂU HỌC LŨNG LUÔNG
Reviewed by Diệp Hoa
on
10:03
Rating:

1 nhận xét:
GS Ngô Bảo Châu và Nhà báo Trần Đăng Tuấn là hai cái tên tôi rất ngưỡng mộ. Nhưng sau vụ này thì tôi thấy không ổn rồi: "chung sức" tiêu thụ những đông tiền ăn cướp của đất nước là đồng bọn với ăn cướp rồi.
Đăng nhận xét